Xin chào các bạn. Bài mới nhất: Luật của boy, girls cần phải biết. Bài tiếp theo: Ngày tớ và cậu gặp nhau.Chúc các bạn một ngày mới vui vẻ và hạnh phúc

Thứ Ba, 11 tháng 11, 2008

Tình bạn là gì?

Bạn bè là lần đầu tiên gặp gỡ, do tình cờ hay sắp đặt, bạn và tôi đã ngồi gần nhau, cùng trò chuyện một cách thoải mái, mỗi người đều có một ấn tượng tốt về người kia. Những lần sau gặp gỡ lại tiếp tục ngồi cạnh, tiếp tục chuyện trò. Và thành bạn bè…

Bạn bè là sau một thời gian bên cạnh nhau, cư xử dè dặt và chừng mực, mỗi người đều bắt đầu bộc lộ những khuyết điểm của mình, đôi khi cũng khiến người khác khó chịu, đôi khi những ấn tượng tốt đẹp ban đầu không tròn trịa và nguyên vẹn, bởi ai cũng có những tật xấu khó sửa. Nhưng bạn và tôi vẫn ở bên nhau, góp ý và chấp nhận, rất chân thành…
Bạn bè là đôi khi mệt mỏi, tôi đứng cùng bạn ngoài lan can lớp học, rủ rỉ kể chuyện, bạn an ủi tôi bằng bất cứ điều gì bạn có thể nghĩ đến, đôi khi chẳng ăn thua, nhưng đó là tất cả những gì tôi cần lúc ấy. Và thỉnh thoảng tôi còn chẳng buồn kể cho bạn nỗi bức xúc của mình, chỉ ngồi một chỗ buồn thiu. Bạn chạy đến ngồi cạnh, ghé tai tôi hỏi: “Mày làm sao thế?”, để khi chẳng nhận được câu trả lời, bạn chọc tôi vui bằng câu chuyện nhí nhố của mình, hoặc lại rủ tôi ra lan can đứng, kể cho tôi nghe những bức xúc bạn đã trải qua, để tôi cảm thấy mình còn sung sướng, không có gì mà cũng “õng ẹo”…
Bạn bè là không cần phải cầu kì trong giao tiếp, yên lặng và thấu hiểu. Có những lúc tôi và bạn trò-chuyện-thân-mật (chính xác là trò chuyện thân mật chứ không phải cãi nhau), khiến những đứa khác la oai oái. Tình bạn không có khuôn mẫu, và cũng chẳng có chuẩn mực để thể hiện. Nhưng luôn có những điều rất nhỏ nhặt, đôi khi thật nhảm nhí để tôi nhận ra bạn trong đám đông…
Bạn bè. Có thể tôi với bạn không hợp cạ, có thể hay bất đồng ý kiến và bạn ít chơi với tôi nhất trong mấy đứa. Nhưng có lần tôi viết vu vơ khi thấy bạn buồn, bạn đã viết lại cho tôi, cũng bằng ấy những điều bạn chưa từng nói ra, rằng bạn thấy chúng mình cũng có nhiều điểm chung đấy chứ, rằng đôi khi bạn muốn hỏi thăm chuyện tình cảm phức tạp của tôi nhưng thấy hơi... kì quặc. Và mọi chuyện đã thay đổi, không sớm để hiểu nhau và xóa bỏ cái cảm giác kì quặc giữa chúng mình, nhưng chưa muộn để nhận ra một người bạn, nhỉ?
Bạn bè. Bạn là bạn thân của bạn thân tôi. Chúng mình ít va chạm với nhau và dù vẫn cùng viết chung Nhật kí, thỉnh thoảng lại lang thang dưới sân trường, nhưng tôi chưa bao giờ gọi bạn là bạn thân hay tâm sự với bạn về chuyện riêng của mình. Vậy mà có những lúc đi bên cạnh nhau, đang trò chuyện về một chủ đề rất chung về trường mình, lớp mình, bạn dè dặt hỏi tôi: “Bao giờ anh ý về hả Nguyên?”. Bạn quan tâm đến những dòng nhật kí dù tôi chưa hề kể bạn nghe chuyện ấy. Chưa bao giờ là bạn thân, nhưng luôn luôn là bạn bè.
Bạn bè là dù bạn đã có người yêu, mất nhiều thời gian cho cái tên đáng ghét ấy, bạn vẫn không quên có tôi bên cạnh.
Bạn bè là chiều qua rỗi rãi lượn hàng sách giảm giá trong một mùa hè bận bịu với cả tôi và bạn, tự nhiên nhớ bạn quay quắt. Một cú điện thoại không hẹn trước và 5 phút để bạn chuẩn bị, tôi và bạn lại cùng nhau tung tẩy trên đường, bình yên lạ…
Bạn bè là đôi khi cũng là bất đồng quan điểm, cãi nhau rồi giận nhau đến không muốn nói chuyện hay nhìn mặt nhau như chuyện vẫn thường xảy ra như thế. Rồi một ngày nào đó, ngồi bên nhau ôn lại kỉ niệm, đứa này nói với đứa kia rằng: Mình yêu lắm cái lần mình và bạn cãi nhau, và bạn đã lẽo đẽo theo mình xuống tận nhà để xe chỉ để cuối cùng nói một câu: “Tao xin lỗi mày” (và giá như mình đã có thể nói một câu xin lỗi nếu như hai đứa không cười xòa và xí xóa quá nhanh)
Bạn bè cũng là hai năm nỗ lực làm lành với một thằng bạn hơi “ tưng tửng”, để rồi khi tôi sắp bỏ cuộc, chính bạn gọi điện làm lành. Tất cả chỉ vì mấy dòng chúc mừng sinh nhật bạn mà tôi viết vào một forum chẳng bao giờ bạn ghé qua.
(Theo blog Long Nhi)

Read more...

Tiết học cuối

Phượng hồng đã nở ngoài sân. Phút này đây thời gian chạy như gió mãi mê về cuối chân trời, bỏ quên con tim học sinh chúng tôi ở lại cùng những làn gió se lạnh, dường như không có một diễn viên xuất sắc nhưng lá vàng và hoa phượng đã hòa chung tạo thành một bản tình ca giao hưởng bất tận ngân mãi trong lòng chúng tôi để vô tình làm nhói đau một tâm trạng khi tiếng trống báo hiệu giờ học cuối cùng đã bắt đầu.
Ngày dần trôi, còn bao giây, sắp hết rồi để chúng ta nói lời chia tay. Mùa hè đến mang theo gió, theo mưa. Vẫn còn ai đó đứng ngoài hiên nhìn hoa rơi để lưu hết những kỷ niệm ngày hôm nay. Ngồi trong nắng, dưới hàng cây sân trường tựa như mới hôm nào về những khoảng thời gian vui buồn có nhau dưới mái truờng thân yêu.Đừng xa nhé những yêu thương dành cho nhau, này tim ơi gõ nhịp lòng và tự hỏi còn bao nhiêu phút đẹp tựa thiên thần như tuổi học sinh. Lòng đang rất muốn nói gì những khi chúng ta ở bên nhau kể cả giờ ra chơi hãy giữ lấy những kỹ niệm thân yêu này trong ngày chia tay cuối năm. Ngồi bên nhau trao cho nhau những trang lưu bút sáng ngời, chiều nay ngồi trong lớp thầy cô và chúng tôi như khác mỗi ngày khi lắng từng dòng chảy của thời gian, đang làm thắm đượm tình thân ái. Còn đâu đó những giận hờn, những lúc đùa vui bên nhau bởi thời gian chỉ cho chúng ta một khoảng khắc ngắn rồi phải xa cách. Chiều nay hẹn ai đó ngồi trong sân, viết ước mong níu giữ lại ngày hôm nay, bạn bè ơi ngồi bên nhau cười tươi lên dẫu rằng nói lời chia tay. Có những giọt nước mắt áo dài đã rơi xuống nền sân trường đỏ rực hoa phượng,. Này tim ơi nghe đồng hồ gõ nhịp đập nhắc chúng ta dù ở phương trời nào hãy giữ kỹ niệm về nhau. Thời gian ơi hãy cho ta một điều ước chỉ một lần ngừng trôi để chúng tôi sẽ còn mãi bên nhau, dù đây là ngày cuối cùng và mọi người luôn hỏi với nhau một câu rằng “ còn bao nhiêu phút”.

“ Trường đó, thầy đó, bạn bè đâu cả rồi!
Chỉ còn phượng hồng, trong trang vở xưa”.
Hạ lại về lòng tôi sao rạo rực
Xa bạn, xa bè, xa những kỷ niệm thương
Thời học trò ép trong trang vở trắng
Bỗng bồi hồi thức dậy trong tim tôi
Nghe bâng khuân xao xuyến muốn đi tìm
Cho dù mai sau ta xa cách
Bạn hãy nhớ trong tim bạn còn có tôi
Tình bạn ta sẽ mãi không phai .
Tác giả: Vũ Luân

Read more...

chat

hinh anh que huong



  © Blogger templates ProBlogger Template by Ourblogtemplates.com 2008

Back to TOP