Xin chào các bạn. Bài mới nhất: Luật của boy, girls cần phải biết. Bài tiếp theo: Ngày tớ và cậu gặp nhau.Chúc các bạn một ngày mới vui vẻ và hạnh phúc

Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2008

1000 hạt giấy cho một ước mơ


Sự hiểu lầm có thể làm cho con người ta mất đi vĩnh viễn 1 thứ gì đó mà ta rất yêu quý, để rồi, khi nhận ra thì đã quá muộn...
Có một chàng trai đã gấp 1.000 con hạc giấy tặng người anh yêu. Mặc dù lúc đó anh chỉ là một nhân viên quèn trong công ty, tương lai chẳng có vẻ gì sáng lạn nhưng họ vẫn luôn rất hạnh phúc bên nhau.Rồi cho đến một hôm người yêu của anh nói rằng nàng sẽ đi Paris, sẽ không bao giờ còn có dịp gặp lại anh nữa. Nàng rất lấy làm tiếc về điều này và an ủi chàng rằng rồi nỗi đau của chàng cũng sẽ trở thành dĩ vãng. Hãy để cho nó ngủ yên trong ký ức của mỗi người. Chàng trai đồng ý nhưng trái tim tan nát. Anh lao vào làm việc quên cả ngày đêm, cuối cùng anh đã thành lập được công ty của riêng mình. Nó không chỉ giúp anh vươn đến những điều mà trước đây vì thiếu nó mà ngưới yêu đã rời bỏ anh, nó còn giúp anh xua đuổi khỏi tâm trí mình một điều gì đó của những tháng ngày xưa cũ. Một ngày mưa tầm tã, trong lúc lái xe, chàng trai tình cờ trông thấy một đôi vợ chồng già cùng che chung một chiếc ô đi trên hè phố. Chiếc ô không đủ sức che cho họ giữa trời mưa gió. Chàng trai nhận ngay ra đó là cha mẹ của cô gái ngày xưa. Tình cảm trước đây anh dành cho họ dường như sống lại. Anh chạy xe cạnh đôi vợ chồng già với mong muốn họ nhận ra anh. Anh muốn họ thấy rằng anh bây giờ không còn như xưa, rằng anh bây giờ đã có thể tự mình tạo dựng một công ty riêng, đã có thể ngồi trong một chiếc xe hơi sang trọng. Vâng, chính anh, chính người mà trước đây con gái họ chối từ đã làm được điều đó.Đôi vợ chồng già cứ lầm lũi bước chậm rãi về phía nghĩa trang. Vội vàng, anh bước ra khỏi xe và đuổi theo họ. Và anh đã gặp lại người yêu xưa của mình, vẫn với nụ cười dịu dàng, đằm thắm nàng từng đem đến cho anh, đang dịu dàng nhìn anh từ bức chân dung trên bia mộ. Cạnh cô là món quà của anh, những con hạc giấy ngày nào. Đến lúc này anh mới biết một sự thật: nàng đã không hề đi Paris. Nàng đã mắc phải căn bệnh ung thư và không thể qua khỏi. Nàng đã luôn tin rằng một ngày nào đó anh sẽ làm được nhiều việc, anh sẽ còn tiến rất xa trên bước đường công danh. Và nàng không muốn là vật cản bước chân anh đến tương lai của mình. Nàng mong ước cha mẹ sẽ đặt những con hạc giấy lên mộ nàng, để một ngày nào đó khi số phận đưa anh đến gặp nàng một lần nữa, anh có thể đem chúng về bầu bạn.Chàng trai bật khóc.Chúng ta cũng vậy, như chàng trai kia, cũng chỉ nhận ra giá trị lớn lao về sự có mặt của một người mà cuộc đời đã ban tặng cho cuộc sống của chúng ta khi một sáng mai thức giấc, người ấy đã không còn ở bên ta nữa. Có thể họ đã chẳng yêu bạn như cách mà bạn mong đợi ở họ nhưng điều này không có nghĩa rằng họ không dâng hiến tình yêu của họ cho bạn bằng tất cả những gì họ có. Một khi bạn đã yêu, bạn sẽ mãi mãi yêu. Những gì trong tâm trí bạn có thể sẽ ra đi, nhưng những gì trong tim bạn thì mãi mãi ở lại.
Sưu tầm từ internet

Read more...

TÌNH YÊU


Hoa xương rồng
Ta nhỏ bé giữa chợ đời muôn ngã
Gánh ân tình lây lất tháng ngày qua
Trót sinh ra mang số kiếp phong ba
Đời nghiệt ngã cưu mang vì nhân quã
Ta chẵng biết lấy gì ra chấp vá
Vết thương lòng đang làm đục đời ta
Rượu tình kia ta uống đã say ngà
Trong lồng ngực chất độc giờ bung phá
Ta muôn đời làm loài cây không lá
Sống khô cằn trên mãnh đất phù sa
Một loài hoa giữa bão tố phong ba
Vẫn sừng sững đâm chồi non trỗ lá
Đó là loài Hoa Xương Rồng hoang dã
Chỉ chút nắng thôi đời sẽ trỗ hoa
Cùng với chút mưa sẽ đẹp hiền hoà
Se đôi lứa vui niềm vui sỏi đá !
Sưu tầm

HOA TUYẾT

Gió mùa đông chở buồn về gác nhỏ
Có chở em tôi từ nơi ấy trở về?
Mây xám giăng rải sầu chiều không nắng
Có rải chút tình tôi...những năm tháng si mê?
Đến nơi ấy ..cho người con gái ấy
Người tôi yêu...và sẽ mãi tôn thờ

Đông đến rồi đó em!
Biết người xưa còn khoác khăn choàng cổ?
Như những ngày xưa anh hay choàng cho em...
Bờ má hồn nhiên thẹn đi vì mắc cỡ
Để một lần người than trời giá lạnh
Anh ngu ngơ ...chẳng biết phải ôm em

Để hơi ấm ru tâm hồn vào mộng
Để mắt em ngời những ánh sao đêm
Trời phương ấy có chăng đầy tuyết trắng
Cây tiêu sơ vì lá rụng rơi nhiều
Hay vì xuân ngủ giấc dài chưa đến

Để người yêu chợt nhớ đến người yêu
Hẹn em nhé! khi giao mùa năm đến
ta sẽ gặp nhau khi tuyết trắng đã tan
Thành dòng nước mắt khi đôi mình gặp lại
Sẽ là những lệ châu xây kết mộng vàng

Bảo Luân

Người tình ơi em ở dâu

Anh đã tìm khắp phố phường...nghĩa địa
Đã đào cả ngàn dãy núi Trường Sơn
Anh cũng hỏi cả bác học Edison
Cả Google tìm hoài cũng chẳng thấy
Anh theo thuyền ra biển hỏi đại dương
Hoàng hôn về anh xuống tận Diêm Vương
Trong giấc mơ anh đến tận thiên đường
Hỏi ngàn sao ,Trăng bảo rằng không có
Anh qua đường hỏi những người xa lạ
Hay người quen bạn thân anh ông Bush
Anh bỏ củi đi tìm hỏi ông Bụt
Tiên trả lời sao không thấy con ơi
Hay là em chính là người xa lạ
Anh hỏi em,em không hề nói ra
Thôi đêm về ta hỏi với bóng ta
Bóng trả lời người tình mi đâu có?

Sưu tầm

Anh chỉ yêu riêng mình em
" Hãy nhắm mắt lại đi em"
Anh hiện ra trong những vì sao đêm ấy
Em đừng sợ bóng đêm màu đen tối
Lối đi nào chẳng mang nhiều chông gai
Tay anh này ... em nắm lấy đi em
Anh sẽ dẫn em qua màn đêm tĩnh mịch
Có anh rồi em đừng lo lắng chi !
Em yêu à em mở mắt ra đi ...
Từ từ thôi em thấy gì chưa nhỉ ?
1 ,2 ,3 ... ngôi sao nào cũng sáng
Trên bầu trời lấp lánh bởi ngàn sao .
Em yêu à ... " anh chẳng phải của em !"
đừng nghi ngờ tình anh ... baby nhé !!!
Đừng băn khoăn về tình anh như thế
Anh dành cho em và chỉ mình em thôi !
Baby ơi ! ... em đừng sợ lẻ loi
Phút giây nào em thấy mình lạc lối
Bầu trời đêm đâu chỉ toàn bóng tối
Sao sáng lòng anh sẽ soi sáng tình em
Sưu tầm

Yêu thầm
Nói yêu em có muộn màng không nhỉ
Khi lòng em đã có bóng một người
Anh yêu em hơn em yêu người ấy
Người ấy không cần em. Anh cần em!
Cớ làm sao em nỡ vội làm ngơ
Khi biết rằng anh nhìn em say đắm
Cớ làm sao em vội vàng chối bỏ
Hình bóng anh vừa len lõi vào lòng.
Dù em nói em chưa yêu một ai
Nhưng anh biết em yêu thầm người ấy
Và anh chắc trong trái tim em có
Hình bóng anh nhưng em cố xóa nhòa.
Em thấy vui khi em bên người ấy
Anh càng vui hơn khi ở bên em
Và anh thấy có lần em đã khóc
Anh biết rằng người ấy chẳng yêu em.
Anh cũng biết trong lớp mình đang học
Có một người rất muốn được anh yêu
Nhưng em hỡi anh không yêu người ấy
Cũng như em. Em cũng chẳng yêu anh
Sưu tầm

Em hỏi anh sao làm thơ hay thế
Em hỏi anh làm thơ sao hay thế
Anh trả lời làm thơ có khó gì
Nếu khi yêu em như ngủ ...lì bì
Thì làm thơ dễ khó có khó chi
Em hỏi anh làm thơ sao hay thế
Anh trả lời tại nhân thế đổi thay
Người trước nay đã yêu mình say đắm
Mà giờ này chìm đắm phương trời nào
Em hỏi anh làm thơ sao hay thế
Bởi lúc yêu tim anh rất mải mê
Yêu cho đến lúc hồn tê hồn liệt
Sau cuộc tình đã có chiếc xe lăn
Em hỏi anh làm thơ sao hay thế
Anh chẳng biết và anh không muốn biết
Cứ để thế cho hồn dạo phố nhỏ
Mãi đắm mình trên con phố yêu thương
Sưu tầm

Read more...

Vẻ Đẹp Vương Chiêu Quân xoay chuyển cả thời đại Lịch sử Trung Quốc


Trong lịch sử cổ đại Trung Quốc, chính quyền trung ương dân tộc Hán ở vùng trung nguyên thường xuyên có mâu thuẫn với chính quyền các dân tộc thiểu số ở chung quanh. Biện pháp giải quyết mâu thuẫn thường là chiến tranh, nhưng đôi khi nhà vua thông qua gả công chúa để loại trừ chiến tranh, đạt tới mục đích chung sống hoà bình. Chiêu Quân xuất ải là một mẩu chuyện như vậy.

Thế kỷ thứ nhất trước công nguyên là thời nhà Hán ở Trung Quốc. Trong nội bộ chính quyền dân tộc Hung nô, một dân tộc thiểu số ở vùng tây nam Trung Quốc có sự tranh giành quyền lực, chia 5 sẻ 7, năm bộ tộc đơn lẻ đánh lộn nhau, cuối cùng chỉ còn lại hai bộ tộc Đơn Vu. Hai bộ tộc này nghi kỵ nhau liên hợp với chính quyền trung ương nhà Hán để tiêu diệt mình. Lúc này một người tên là Hô Hàn Nha của Đơn Vu tới Trường an, quốc đô nhà Hán, bày tỏ lòng trung thành với nhà vua. Vua Hán tiếp đón long trọng, và tặng cho ông nhiều lương thực, cử kỵ binh hộ ống ông về. Do được nhà Hán ủng hộ, Hô Hàn Nha đã thống nhất lại Hung nô.Để chung sống hữu nghị đời đời với nhà Hán, năm 33 trước công nguyên, Hô Hàn Nha lần thứ 3 tới Trường An và yêu cầu kết thân với nhà Hán, mong Vua Hán gả một công chúa cho ông. Vua Hán đồng ý gả công chúa cho Hung nô. Nhà vua sai người vào cung hỏi có ai muốn gả đến Hung nô không, nếu đồng ý nhà vua sẽ coi là công chúa.Cung nữ đều là những thiếu nữ xinh đẹp được tuyển chọn trong dân gian, họ vào cung cũng có nghĩa là mất tự do. Tuy họ mong có cơ hội trốn khỏi nơi thâm cung này nhưng khi nghe nói gả cho Hung nô thì ai cũng không muốn


Theo qui định lúc bấy giờ, cung nữ không được tự mình đến gặp vua, mà phải do hoạ sĩ trong cung vẽ chân dung cung nữ rồi đưa cho nhà vua chọn, ai được chọn mới có dịp gặp vua. Một họa sĩ đã mượn cớ này để bóp chẹt cung nữ, nhiều người phải cho y tiền bạc của cải. Có một cung nữ rất xinh đẹp tên là Vương Chiêu Quân, cô thông minh ham học, biết làm thơ, chơi đàn, hơn nữa rất ngay thẳng, song cô không hối lộ cho người hoạ sĩ. Người hoạ sĩ này hậm hực không vẽ chân dung cô, nên Vương Chiêu Quân vào cung nhiều năm mà không lần nào được gặp vua.Khi được tin gả sang Hung Nô, vì hạnh phúc và tiền đồ, cũng vì tình hữu nghị chung sống hoà bình giữa hai dân tộc Hán và hai dân tộc thiểu số nói trên, Vương Chiêu Quân đồng ý gả cho vương hầu Hùng nô. Vua Hán biết tin này rất vui mừng và quyết định tổ chức lễ cưới long trọng cho Hô Hàn Nha và Vương Chiêu Quân tại Trường An.Hô Hàn Nha vô cùng phấn khởi có người vợ xinh đẹp, đến tạ ơn vua Hán. Nhà vua lần đầu tiên trông thấy Vương Chiêu Quân và thấy cô đẹp như tiên, ông rất hối hận, nhưng không còn cách nào khác, chỉ còn cách để Chiêu Quân gả cho Hung nô. Vua Hán tổ chức lễ cưới và cho của hồi môn như công chúa.Lúc đầu, Chiêu Quân không quen cuộc sống của dân tộc thiểu số Hung nô, nhưng cô khắc phục và quen dân, chung sống với người Hung nô rất hoà thuận.Chiêu Quân đã sống suốt đời ở Hung nô, truyền bá văn hoá dân tộc Hán cho dân tộc Hung nô. Đến nay ở Hu-hơ-hớt Nội Mông Trung Quốc vẫn còn có mộ Chiêu Quân. Trong hàng nghìn măm qua câu chuyện Chiêu Quân xuất xứ đã trở thành giai thoạn hay được lưu truyền từ đời này sang đời khác, cũng trở thành đề tài trong sáng tác thơ ca, kịch, tiểu thuyết ở Trung Quốc.
Thông tin từ: vietnamese.cri.cn

Read more...

LỄ HỘI QUÁN ÂM

Lễ hội Quan Âm (19/2) Ngũ Hành Sơn - Đà Nẵng được tổ chức hàng năm tại khu danh thắng Ngũ Hành Sơn, thành phố Đà Nẵng. Lễ hội lần đầu được tổ chức vào năm 1960, nhân ngày khánh thành tượng Bồ-tát Quán Thế Âm ở động Hoa Nghiêm thuộc ngọn Thuỷ Sơn, phía tây Ngũ Hành Sơn
Hai năm sau, lễ hội được tổ chức nhân dịp khánh thành chùa Quán Thế Âm ở động Quan Âm, là nơi phát hiện một khối thạch nhũ có hình tượng Phật bà Quán Thế Âm. Sau đó, vì nhiều lý do, lễ hội không được tổ chức trong nhiều năm. Đến năm 1991, vào ngày vía đức Phật bà Quán Thế Âm - 19/2 năm Tân Mùi, lễ hội Quan Âm (19/2) Ngũ Hành Sơn - Đà Nẵng được khôi phục.Từ đó đến nay, hàng năm cứ đến ngày 19/2 âm lịch, lễ hội lại được tổ chức với quy mô ngày càng lớn, nội dung ngày càng phong phú, thu hút nhiều người đến tham gia lễ hội. Cũng như các lễ hội truyền thống khác, lễ hội Quan Âm (19/2) Ngũ Hành Sơn - Đà Nẵng bao gồm hai phần lễ và hội. Các hoạt động lễ và hội đan xen với nhau trong ba ngày (18 đến 20/2 âm lịch). Phần lễ mang màu sắc lễ nghi Phật giáo với các nội dung:Lễ tế xuân, Lễ khai kinh (lễ cầu nguyện cho quốc thái dân an), Lễ trai đàn chẩn tế (Nghi lễ này cầu mong người sống an bình, linh hồn người chết được siêu thoát), Lễ thuyết pháp ( thuyết giảng các đề tài văn hoá, nghệ thuật), Lễ rước tượng Quán Thế Âm,

Read more...

chat

hinh anh que huong



  © Blogger templates ProBlogger Template by Ourblogtemplates.com 2008

Back to TOP