Xin chào các bạn. Bài mới nhất: Luật của boy, girls cần phải biết. Bài tiếp theo: Ngày tớ và cậu gặp nhau.Chúc các bạn một ngày mới vui vẻ và hạnh phúc

Thứ Năm, 26 tháng 3, 2009

kỷ niệm áo trắng

Tấm ảnh cũ bỗng rơi ra

Xúc động trào dâng nước mắt
Bóng dáng ngày xưa lớp học
Bạn bè một thuở của ta
Bao gương mặt giờ đã xa
Góp lại thành muôn nỗi nhớ
Cuộc sống vẫn đều nhịp thở
Hỏi rằng có ai nhớ không

Tình bạn còn đó thiết tha
Mang theo mỗi người;


Hy vọng!Bài thơ này tôi đã được đọc ở trên một tờ báo tuổi học trò nào đó lâu lắm rồi, không nhớ nhan đề và tên tác giả nữa. Chỉ biết rằng âm điệu bài thơ quá hay và quá phù hợp tâm trạng nên cứ ghi nhớ mãi trong lòng cho đên tận ngày hôm nay!Ai mà chẳng trải qua thời hoa mộng tuổi học trò, cái tuổi thần tiên ấy. Những bạn học chung lớp ngày xưa ơi, bây giừo các bạn ở đâu và làm gì? Có khi nào chợt nhớ đến những kỷ niệm học trò xa xưa?hồi còn đi học chẳng hiém những cuộc đi chơi, cắm trại, dã ngoại, và đó chính là lúc cho ra đời những tấm ảnh kỷ niệm của cả lớp hay từng nhóm bạn. Bây giờ thì ai cũng có thể sở hữu một máy ảnh kỷ thuật số, hay chụp ảnh bằng điện di động chứ ngày xưa thì hiếm hoi lắm đứa nào con nhà giàu có mới có được một máy ảnh cơ là coi như của quý rồi! Phải nói dài dòng thế vì những tấm ảnh chụp chung cả lớp vì thế mà đáng quý vô cùng!,,,

Read more...

Thứ Tư, 18 tháng 3, 2009

Hãy tha thứ cho anh nhé em


Hì hì, em đừng giận anh nhé^^
Mỗi lần như thế em làm anh buồn lém
Okie baby?

Vào một ngày dịu êm ko nắng mưa
Nhìn đồng hồ chờ trông sao nhanh thế
Bước cứ bước.. đi lang thang
Có 1 ng` đang giận mình kìa..
Chờ nụ cười nở trên hai bên má em
Lòng bồi hồi thầm mong em tha thứ
Mong sao em yêu sẽ quay trở về đây bên anh

Đừng giận anh nhé!
Và một nụ hồng đền em đó nhé
Nhìn kìa trái tim hứa lun thật thà
Dẫu có những sóng gió.........
Sẽ mãi bên cạnh.........

Em nghe anh nói nè..( gì nào)
Vì buổi chiều hôm nay anh bận ( ah` há)
Rồi cũng lắm bài tập ở trường ( sao phải tin anh)
Rồi vài cơn giận vu vơ
Đã bỏ em lại bến xe một mình
Những cơn gió cứ lao xao thổi rì rào
Gió chẳng muốn đôi ta cứ giận nhau( làm gì có)

Em thì sao?
Em ko nói gì với anh.. tại vì sao em lại khóc?(điều này thì a ko biết có thật ko)
Em.. tại vì sao em lại khóc, hay là em đang giận anh?
(thành thật một lòng anh xjn lỗi vì lỗi lầm của a đã gây ra cho e. Khi đọc được những dòng này em hãy tha thứ cho anh nhé.) Gửi em: Ngọc Oanh

Read more...

Thứ Hai, 16 tháng 3, 2009

Oanh tha thu cho a nha.


Con gái mà giận dỗitrái tim con trai sẽ tan chảy....khổ!dịu dàng này tim ta khó khăntìm đường về với tìnhcon gái giận dỗilàm thinh không nói!trời ơi...tan chảy!nhưng mà được con gái giận thì cũng nên vui lên đi- vì người ta giận là người ta sẽ nhớ mình - chọc giận... - nhưng mà mình cũng... không ngủ được!
Mỗi cô gái có một kiểu giận khác nhau, tuyệt chiêu của con trai là... chịu đựng và hóa giải những cơn thịnh nộ đó. Bạn có làm được không?
Kiểu im như thóc
Các cô nàng kiểu này khi tức giận ai, họ đều có phản ứng bị... đơ lưỡi với người đó. Nghĩa là các nàng sẽ im lặng, cau mày và quay đi chỗ khác. Cô ấy có vẻ khá kiên quyết trong việc không thèm nhìn mặt bạn nữa...
Giải quyết làm sao? Bạn lập tức sẽ rơi ngay vào một sự... mặc cảm tội lỗi (điều mà cô nàng muốn, e hèm!). Bây giờ bạn có năn nỉ cỡ nào cũng vô ích mà thôi.
Nếu lỗi lầm bạn gây ra không quá lớn thì biện pháp hữu hiệu nhất trong tình cảnh này là... chọc cười cô ấy! (nhe răng nhát, cười hoặc thậm chí là... chọt lét!). Khi cả hai cười rồi thì chuyện làm lành sẽ trở nên quá đơn giản! Cố lên các chàng trai.

Kiểu mắng đối phương xối xả
Bỗng dưng mặt cô ấy đỏ bừng lên và rồi hàng chục câu chữ đôi khi khó nghe liên tiếp nhảy xổ ra ôm lấy bạn. Cô ấy khiến bạn có cảm giác bị... quê trước đám đông và bạn với tự ái của một thằng con trai sẽ đưa tay cắt phựt mối quan hệ này luôn !
Hóa giải thế nào? Ai cũng sôi sùng sục thì giải quyết được gì nhỉ? Cách tốt nhất là lấy hết bình tĩnh mà nói: “Mình sẽ nói chuyện này sau nhé!” rồi “lỉnh” đi chỗ khác chờ tình hiền “êm dịu” (thật sự đây là một việc khó khăn, vì chàng trai nào cũng có “cục” tự ái to đùng). Sau đó hãy gặp riêng bạn ấy mà nói chuyện trong hòa bình.
Bạn đừng lo mọi người nghĩ chuyện bạn mất mặt trước đám đông, vì khi nhìn thấy hai bạn vui vẻ lại với nhau họ sẽ quên ngay ấy mà!

Kiểu khóc như mưa
Trời ạ, đây là một kiểu giận “ác” vô cùng. Con gái mà lấy thứ “vũ khí ướt nhẹp” này ra xài là bạn coi như 100% thua cuộc rồi! (dù không biết ai sai trước, he he...)
Làm sao cho hết khóc? Trong lúc bạn ấy khóc, bạn đừng dỗ, vì con gái càng dỗ càng khóc... bạo hơn nữa! Nên đi kiếm một miếng khăn giấy rồi đưa cho bạn ấy nha. Việc này sẽ làm giảm bớt những tia nhìn hình “viên đạn” xung quanh, khi bạn làm con gái khóc (ai cũng cho đó là tội cực nặng! hic). Sau đó thì viết một lá thư “tường thuật” với những lời lẽ thật chân thành. Những cô nàng ưa khóc cũng là những cô rất dễ mềm lòng!
Dù sao đi nữa thì tốt nhất con trai nên đừng làm họ giận! Nếu có làm họ giận thì nhanh nhanh mà nhận... phần thiệt về mình. Điều đó không làm bạn mất đi hình ảnh đẹp của mình mà có khi... đẹp hơn trong mắt ít nhất... một người.
hic hic hic con gái quá phức tạp phải không các bạn...hi vọng bạn gái tui sau này không quá phức tạp như thế... hihihihihihihihihi
Chung Sức Bạn Nhé >>

Read more...

Đừng có giận anh



Em nhớ có lần băn khoăn hỏi anh: Yêu anh em chưa giận dỗi lần nào. Như thế có phải là bất thường không? Hay là chúng mình giận nhau đi!

Anh cười tít mắt: Hâm à! Giận dỗi làm gì cho mệt. Tớ thấy chả có lí do gì để giận cả. Chúng mình lúc nào cũng vui vẻ thế này chẳng thích hơn sao?!

Uh, tính em là thế. Chẳng giận ai lâu bao giờ. Hỏi em có kẻ thù không? Em sẽ trả lời ngay tắp lự mà không đắn đo - rằng "Không". Giận người yêu thì lại càng không. Đôi khi em không hiểu nổi khi nghe ai đó kể chuyện những người yêu nhau mà giận nhau như cơm bữa. Người yêu đến muộn 1 chút - Giận. Gọi điện thoại thấy tắt máy - Giận. Chỉ vì 1 câu nói ngớ ngẩn nào đó - cũng giận. Rồi chuyện bé xé ra to, có khi giận nhau cả mấy ngày liền. Sáng làm lành - chiều lại giận... Em thì em gầy còm, em chả có sức mà giận lắm thế! Em thấy con bạn em giận người yêu rồi. Chính nó là người gây sự, thế mà nó có sung sướng gì đâu. Ăn miếng không ngon, suốt ngày khư khư cái điện thoại chờ “hắn ta” (nó gọi người yêu nó như thế những lúc giận) gọi đến làm lành. Hết thở vắn lại than dài… Đêm thì thức rõ khuya (chắc vì vừa tức vừa nhớ không ngủ được), lọ mọ như bà già… Thế có phải là chuốc lấy cái bực mình vào thân không?!

Em chả dại. Nếu có tức chuyện gì đó, em cũng chỉ ngúng nguẩy, phụng phịu 1 tẹo rồi thôi. Ghê gớm hơn thì cũng là “Em sắp điên lên đây. Em sắp điên lên đây”, hay xổ ra một tràng ngôn ngữ thổ dân không hiểu là âm thanh gì kiểu “cả vú lấp miệng em” mà anh nói ấy. Mỗi khi thấy em xụ mặt xuống, dẩu môi ra là anh lại tít mắt lại: “Giận kìa. Giận kìa. Chả giống tí nào!”. Thế là lại cười khì khì. Hoà cả làng. Em chỉ nghĩ đơn giản thế này thôi - cuộc sống có ti tỉ điều khiến mình điên đầu rồi, về với người yêu lại gặp 1 bộ mặt tức tối hằm hè, hay tệ hơn là lầm lì chẳng nói chẳng rằng nữa thì… ôi thôi, phải em là em cũng xách đít đi thẳng, nói gì đến cánh đàn ông chỉ số kiên nhẫn thấp tè…

Nhưng gần đây không hiểu sao em lại lo sợ - nếu cứ bằng phẳng mãi, êm đềm mãi – có khi nào ta chán nhau không?

Sách nói rằng: Giận hờn là gia vị của tình yêu. Còn cái ông nhà thơ Xuân Diệu - kẻ “cắn tình yêu dập cả môi” ấy – cũng nói: “Được giận hờn nhau sung sướng biết bao nhiêu” đấy thôi! Duyên số đưa người ta đến với nhau, nhưng có hàng tỉ những lí do vô hình và hữu hình khác có thể chia rẽ người ta bất kì lúc nào. Nếu 1 ngày nào đó mỗi sáng thức dậy, em không còn nhớ đến đôi mắt tít của anh? Nếu mỗi lần gặp nhau em không còn hân hoan như đi ăn tiệc? Nếu một ngày nào đó em không còn mơ về căn nhà có cửa kính trong suốt nhìn ra vườn đầy hoa? Ngày đó có phải là ngày mình nên xa nhau mãi mãi?! Còn gì đáng sợ hơn nếu ta nhận ra tình yêu của ta hình tròn, mềm mịn, phẳng phiu, không có điểm gì phải băn khoăn, nhưng ta lại không cảm thấy nếu thiếu nó, đời ta sẽ không còn ý nghĩa?

Hay là em sẽ đi kiếm một cuốn sách mà ở đó dạy thật chi tiết, tỉ mỉ để cho người ta hiểu và thực hành được về vấn đề: Khi yêu, giận dỗi như thế nào là đủ? Liệu có cuốn sách như thế không và nó bán ở chỗ nào anh nhỉ?

Read more...

Thứ Hai, 2 tháng 3, 2009

QUÊ HƯƠNG TÔI

Đi trên đường phố pleiku, chúng ta không có gặp nhiều cảnh chen lấn xô đẩy nhau, cũng không có nhiều con đường ngập tràn đèn hoa. Chúng ta chỉ thấy được khi những dịp noel hay những ngày lễ lớn, nơi mà cảnh bấm máy ảnh tíu tít nhau thi hành nhiệm vụ mà thường ngày chúng ta thấy không ai chiến đấu hết sức mình vì nghệ thuật như vậy. Nhưng Pleiku đang sỡ hữu một khí trời theo tôi cho rằng đối với mỗi người con Pleiku, khi đi xa thì nhớ mãi những đợt gió rít từng cơn, cũng có một lí do hợp lí hơn để một ai đó có thể ngồi gần một ai kia hơn, và từ lòng bàn tay cho đến những ngón tay có thể đan chặt vào nhau cho tình cảm thêm ấm áp.Đêm pleiku với ánh trăng đang đùa giỡn với mây và núi . Những làn sương như muốn bao trùm lên thành phố tạo ra khung cảnh nhẹ nhàng thanh thoát đến lạ kỳ . Cũng có những con người co ro nơi quán cóc nhấm nháp một ly café Pleiku hoặc ôm chặt ly trà nóng mà hít hà. Ta cũng dễ dàng bắt gặp những hàng “bánh cuốn và phở khô Gia Lai” làm cho các bà Tám đi xa nhớ hoài không thôi.
“Thương lắm Pleiku ơi” tôi bắt gặp câu nói này rất nhiều tại đây . Dù cho bạn chẳng cần cố ý, chỉ cần vô tình thôi, cái vô tình là chỉ bắt gặp em Pleiku “má đỏ môi hồng” và từ đó vô tình thương…và biết đâu ta đã vô tình yêu.Pleiku không sôi động, nhưng nó đang tuôn chảy nhựa sống của dòng tuổi trẻ đang đổi mới, và nơi này tình cảm của mọi người luôn được quan tâm đến nhau . Tại Pleiku có những buổi cơm tối muộn ba mẹ đợi con đi học về, gió đã làm lạnh đi bữa cơm, nhưng tình thương vẫn còn vẹn nguyên ấm nồng.Đêm pleiku lạnh nhưng luôn ấm áp về tình người, có những đêm vùi mình leo lên giường chỉ thấy một cái đầu và rất nhiều chăn ấm được sữ dụng, và chỉ những buổi sáng Pleiku hơi thở mới bốc ra “khói” miệng hồng hồng, tay cứng đơ, những giọt sương đêm qua cũng đang treo rung rinh lá, căng tròn sương nước như muốn vỡ tan ra đón chào ánh bình minh Pleiku.Tôi nhớ và nhớ rất nhiều Pleiku, nhớ cái lạnh đã đi theo tôi suốt quãng đời học trò, và giờ đây đôi khi ngôn từ cũng trở nên vô hiệu hóa, tôi chỉ biết rằng quê hương tôi có một mùa đông lạnh giá và tình người luôn trải dài trên những nẻo đường quê hương.Tặng cho những người con Pleiku, những ai đã đang và sẽ về công tác tại nơi đây.


Pleiku trong đêm hòa vào sương núi

Dáng liễu gầy trong buổi sớm mùa đông

Đông lạnh, nhưng tình người sao ấm áp

Chỉ có núi mãi đứng dáng phong trần

Để bồi hồi những lúc mây ấp núi

Mãi thổn thức những lúc thoáng mưa qua

Đường trập trùng cho nỗi nhớ dâng lên

Tình đã trao về mãnh đất Pleiku

Cho dẫu mai sau mới thấu hiểu

Để tóc em đã nhuộm màu khói sương

Phố trong sương cho tình anh nhớ mãi

Một thời tuổi trẻ phải không em.

Read more...

chat

hinh anh que huong



  © Blogger templates ProBlogger Template by Ourblogtemplates.com 2008

Back to TOP