Xin chào các bạn. Bài mới nhất: Luật của boy, girls cần phải biết. Bài tiếp theo: Ngày tớ và cậu gặp nhau.Chúc các bạn một ngày mới vui vẻ và hạnh phúc

Thứ Tư, 12 tháng 11, 2008

Mẹ tôi là cô giáo (tặng mẹ nhân ngày 20/11)

Đến nay mẹ là cô giáo được 30 năm, và con là học trò của mẹ cũng hơn 20 năm. Tính vậy để thấy con cũng là một trong những cựu học sinh lâu năm của mẹ - một học trò đặc biệt! Con còn nhớ những đêm mà mẹ dạy học cho con, vì con không thuộc bài nên mẹ phải tìm mọi cách cho con thuộc bài, nghĩ lại khung cảnh ngày xưa con thật là xúc động và thấy tự hào về cô giáo đầu tiên trong đời của con.
Bước vào nghề giáo trong những năm miền Nam vừa giải phóng. Chính người thầy như mẹ cũng chật vật hơn người nông dân vì hàng hóa thiếu, lương còi và chỉ là lương tượng trưng không đủ sống.
Mẹ kể: “Hồi đó ai cũng phải ăn bo bo để sống, đi mua hàng nhiều khi đâu có để mua. Học trò thời đó bỏ học cũng khá nhiều”, nhưng mẹ vẫn bám với nghề, không nở bỏ học trò. Đến hôm nay mẹ vẫn vui vì quyết định ấy dù không ít đồng nghiệp của mẹ ngày ấy đã bỏ nghề, có những công việc khác giàu hơn mẹ nhiều.
Đối với mẹ làm nghề giáo thì cái tâm là quan trọng nhất. Hồi đó còn là con nhưng cũng vừa là học sinh của mẹ, nhiều lúc mọi người đánh tiếng mẹ sẽ thiên vị con. Nhưng mẹ không bao giờ làm như thế bởi “mẹ luôn công tư rạch ròi, về nhà mẹ là mẹ, nhưng trên bục giảng mẹ là người thầy. Là người thầy thì phải công tâm, trong sáng”. Do vậy nếu con sai là mẹ phạt ngay, nếu con làm không được bài là bị điểm kém như ai, mẹ không hề có sự châm chước, thiên vị. Đức tính ấy cũng là bài học về làm người và ứng xử mà mẹ dạy cho con.
30 năm tuổi nghề là cả một thời gian dài với bao nhiêu lớp học trò ra đi, đến một bến bờ mới. Thế nhưng cứ đến Ngày Nhà giáo Việt Nam nhiều người vẫn gửi thiệp hoặc về thăm mẹ, vẫn một hai xưng cô - con như ngày xưa. Có người đến ngày tết còn dẫn cả vợ con về “báo cáo” với mẹ đủ chuyện vui buồn. Có người dù đi làm, có gia đình như khi gặp khó khăn trong đời sống cũng viết thư về nhờ mẹ tư vấn…
Con đi học xa, lâu lâu mới về thăm mẹ để nghe mẹ nói về nghề. Những năm gần đây học sinh đi học nhiều, là nhà giáo mẹ vui ra mặt vì học trò giờ có điều kiện hơn. Nhưng rồi mẹ cũng thoáng buồn: “Hiện nay có nhiều thông tin xấu, không có tính định hướng cứ nhan nhản ở khắp nơi nên một số học trò có biểu hiện không hay. Hơn nữa người thầy cũng có nhiều cái sai như không minh bạch, thậm chí gợi ý học trò tặng quà trong ngày nhà giáo, lễ tết… Giáo dục vậy thì hỏng hết, sai tôn chỉ “Tiên học lễ, hậu học văn” trong nhà trường”.
Mẹ phân tích chi li, tỉ mỉ từng hiện tượng sai trái của học trò và việc nào mẹ cũng nhận định có một lỗi lớn của những người thầy, cô. Nếu biết gần gũi, chia sẻ, lắng nghe cũng như sống mẫu mực thì không cớ gì học trò không nghe. Những bài học ấy đến bây giờ con vẫn được mẹ chia sẻ, nhắc nhở.
Ngày 20-11, ngày để những học trò tri ân thầy mình bằng cách học giỏi, ngoan... Con nhớ đến mẹ, nhớ đến một người thầy đặc biệt, một cô giáo trường làng mà có một thời con gọi hai danh xưng: mẹ và cô! Con cảm ơn đời đã cho con có được một người mẹ tuyệt, một người cô tuyệt vời của bao thế hệ học trò trong đó có con.
Anh Vũ

Read more...

chat

hinh anh que huong



  © Blogger templates ProBlogger Template by Ourblogtemplates.com 2008

Back to TOP