Xin chào các bạn. Bài mới nhất: Luật của boy, girls cần phải biết. Bài tiếp theo: Ngày tớ và cậu gặp nhau.Chúc các bạn một ngày mới vui vẻ và hạnh phúc

Thứ Năm, 29 tháng 10, 2009

KỶ NIỆM TUỔI HỌC TRÒ “MỘT NGÀY CỦA TUỔI 17”

(Blog Việt) - Thời gian là thứ hắn sợ nhất. Hắn ý thức được nỗi sợ này từ hồi cuối cấp một, lúc hắn nhận được mấy dòng lưu bút từ một người bạn..
Cuối ngày, hắn ngồi đây, viết lại những gì đã trải qua trong một ngày dài đầy những mệt mỏi với một kẻ mới gần 17 tuổi như hắn!
Sáng
Việc đáng để kể lại đầu tiên sau khi tỉnh giấc, cũng là việc tốn calo và kiên nhẫn nhất trong một ngày không đâu khác ngoài việc đi lấy giấy tờ xe.... đó là bước cuối cùng để hợp thức hóa cái xe của hắn (chỉ là cái xe thôi chứ chưa phải là việc lái xe). Mẹ hắn gửi gắm hắn cho một bác xe ôm. Bác này có nhiệm vụ đưa hắn đến cái “nơi-mà-ai-cũng-biết-là-đâu-đó”.
Hắn lên đường trong bộ đồng phục đi học và xuất hiện tại nơi đăng ký xe một cách nổi bật bởi các anh chị, cô dì chú bác, ông bà ở đây đều trên 18 tưổi. Chẳng ai như hắn, mới gần 17 tuổi mà đã phải đăng ký xe bằng tên mình. Theo đúng thủ tục, hắn đưa giấy gọi vào khay rồi ra ghế đá. Ngồi đó, hắn hình dung lại ngày thứ 3 tuần trước, một ngày khó khăn. Đến đây từ 11 giờ hơn, thế mà phải đi, đừng, ngồi, chạy trong suốt mấy tiếng, tới tận 14 giờ hơn, hắn mới lấy được cái biển số về. Đã thế, hắn còn phải làm bài kiểm tra một mình, bữa đó hắn thực sự là làm bài một mình, không quay, không hỏi (dù hoàn cảnh rất dễ làm 2 cái việc trên). Mà trời cũng không phụ lòng hắn, hắn có cái biển số khá là đẹp: 8119.
Ngồi trên ghế đá, nghe chuyện của những người xung quanh, hắn mới thấy tư tưởng của hắn cần phải thay đổi chút ít để có thể tồn tại được trong cái cuộc sống khắc nghiệt này. Những người khác, cũng như hắn, chờ đợi tên mình gọi. Mỗi khi người công an bắt đầu gọi tên ai đó, mọi người lại nhốn nháo, xô đẩy nhau rất hỗn độn. Rồi cái tên của hắn cũng được gọi. Cầm được cái miếng giấy có ép plastic chỉ lớn hơn cái chứng mình nhân dân, hắn hồ hởi chen ra. Đến khi có chỗ đứng rồi thì hắn mới mở ra đọc. Lạ nhỉ, tại sao chỗ loại xe, người ta lại gi cho hắn là Nữ. Ngạc nhiên, hắn ra hỏi bác xe ôm. Bác ấy giải thích là mấy loại xe máy mới của Honda đều ghi là Nữ hết. Thế là hắn an tâm, lên xe và về. Đoạn đường về cũng êm đềm như lúc đi vậy, chỉ có điều pha thêm tí niềm vui và nhẹ nhõm.
Trưa
Về nhà, hắn mệt đừ vì cái nóng và phải chờ đợi. Hắn online một lúc. Dạo này hắn thiếu thời gian để làm việc này lắm rồi. Hắn check mail, check tin nhắn, gửi bức thư cho bác, xem blog. Kỳ lạ, IE hôm nay bị gì, Farvorites mất hết, rồi cả typed addresses nữa... cứ như bị reset vậy. Hắn tắt IE rồi bật lại, lại kỳ lạ, mọi thứ lại bình thường như cũ. Hắn cố gắng viết thêm mấy chữ cho bài blog trước. Vô vọng, thời gian không chiều lòng hắn. Thời gian cũng là thứ mà hắn sợ nhất. Hắn ý thức được nỗi sợ này từ hồi cuối cấp một, lúc mà hắn nhận được mấy dòng lưu bút từ một người bạn mà có lẽ giờ đã quên hắn rồi.
Hắn ăn cơm, uống cà phê như mọi ngày. Hăn uống xong, chuẩn bị đi học thì đứa bạn thân của hắn gọi, hỏi đi bằng gì. Hắn nghĩ nhanh, rồi bào xe buýt. Thế là nhỏ bạn hắn nhờ hắn trên đường ra trạm xe buýt, ghé qua nhà nhỏ để đón nhỏ đi luôn. Ok, chuyện thường ấy mà. Rồi một lát, hắn hỏi mẹ, nên đi bằng gì, mẹ hắn bảo: "tùy con". Thế là hắn quyết đi đi xe máy luôn. Hắn vẫn còn cái cảm giác khoai khoái khi hợp thức cái xe.
Vừa dắt xe ra cửa thì nghe tin có tai nạn giao thông ở ngay ngã tư, lại còn có người chết. Thế nhưng hắn vẫn quyết định đi xe. Mà cũng hơi ngạc nhiên là cả nhà hắn không ai cản hắn cả. Hắn cũng chả quan tâm lắm đến cái tai nạn đó, hắn chạy thẳng sang nhà nhỏ bạn. Bạn hắn cũng bất ngờ khi hắn xuất hiện với cái RS đỏ chót. Hai đứa vừa đi lên trường vừa nói chuyện tíu tít.
Gửi xe xong, hắn nhanh chân vào lớp để hỏi xem tí nữa có bài gì không। Hắn vừa vào lớp, cả nhóm trong lớp đã hỏi hắn: "Có đem theo ký báo nào không?". Ngơ ngác một hồi, mới nhớ ra là hôm nay là hạn để nộp giấy báo cũ rồi. Cũng thật lạ, gọi là quyên góp, gọi là kế hoạch nhỏ mà cứ bị hối thúc, cưỡng ép. Khổ, mà may là tổ mình còn tổ trưởng biết lo. Linh đã dặn nhà mang lên 9kg báo cũ để nộp cho tổ không bị trừ điểm. Vậy là vụ kế hoạch nhỏ đã xong.
Chiều
Chuông reng, hắn lại quay lại với chỗ nắm cuối lớp để giả vờ chăm chú nghe cô giáo sinh giảng bài Đời Thừa. Cũng vì nghe giảng bài đó xong nên hôm nay hắn mới tự viết về hắn theo cái lối nàय.Giờ văn trôi qua, giờ hóa lại đến. Càng lúc hắn càng thích giờ hóa, giờ này có vẻ hắn tự tin hơn hẳn. Hắn xung phong nhiều, làm bài nhiều... khác hẳn một hắn 3 tháng trước đây. Tiết cuối là tiết Kỹ thuật. Cả lớp đều biết chắc là hôm nay thầy sẽ kiểm tra đột xuất. Mà như thế thì còn gì là đột xuất nữa nhỉ. Mọi người đều hối hả chuẩn bị. Người chuẩn bị ôn bài, người chuẩn bị làm phao. Thế là bài kiểm tra cuối cùng của môn này cũng đã qua. Từ nay nhẹ nhõm rồi, hắn vừa nghĩ thế vừa nhanh tay dọn sách vở lại rồi lên được ra về...
Ngoài trời đang mưa, mưa khá to. Cơn mưa đầu mùa này đánh dấu cho một chuỗi những ngày ẩm ướt sắp tới. Thế là một vài thứ sẽ phải thay đổi để thích nghi với thời tiết mới. Hắn cũng đã biết trước chiều nay sẽ mưa, chỉ là không ngờ mưa lại sớm thế thôi. Và vì thế nên hắn cũng không đem theo áo mưa. Nhỏ bạn của hắn gọi. Hắn nghe máy trong tiếng rào rào cũng mưa, tiếng nhốn nháo nói chuyện của đám bạn cùng lớp. Bạn hắn nhờ hắn chở về. Nhưng những tạp âm kia đã làm cho hắn nghe nhầm. Thế là hắn thẳng bước tiến ra nhà xe dưới cơn mưa. Đi trên hành lang bên này mà hắn cứ ngoái sang bên kia để xem bạn hắn đã về chưa, hắn đã bắt đầu nghĩ rằng hắn nghe nhầm. Ra tới cửa trường, hắn vẫn cố ngoái nhìn thêm một lượt. Nhưng hắn không thể tìm ra bạn hắn trong đám đông đang ào ạt đổ ra khỏi trường. Chần chừ 3 giây rồi hắn... phóng.
Cơn mưa bắt đầu nặng hạt. Hắn chỉ có cái mũ duy nhất. Cái mũ đó chỉ có thể giúp cái đầu nhỏ của hắn không ướt. Còn những gì từ cổ trở xuống thì đều dính nước mưa hết rồi. Hắn đi tới Nguyễn Tri Phương thì hắn nhận ra rằng không thể đi tiếp được, đành phải táp vào lề đề dựng xe trú tạm. Được vài phút thì cellphone lại reo. Bạn hắn gọi lại, giờ thì hắn mới nghe rõ và hiểu ra là hắn đã sai. Thế là hắn lại đội mưa vù về trường đón bạn hắn.
Từ xa xa, hắn thấy bạn hắn đang ôm cặp đứng đó. Giọng bạn hắn có vẻ khác khác. Nhưng hắn chưa chú ý lắm. Hai đứa không nói thêm câu nào (thực sự thì hắn có nói nhiều lắm, nhưng bạn hắn cứ chẳng nói gì) cho đến Nguyễn Đình Chiểu. Đèn đỏ, hắn quay lại nhìn kỹ vào mặt bạn hắn. Chết, bạn hắn dính nước mưa vào mắt rồi! Nước mưa hai hàng trên mặt đứa bạn thân nhất của hắn...
Hắn cố gắng làm bạn hắn cười bằng đủ trò, nhưng không thành. Bạn hắn chỉ bảo không phải tại hắn. Mà hắn biết, nói thế thì chính xác là tại hắn mất rồi. Trời mưa quá, dừng xe lại bên đường, hắn mua áo mưa, khổ nỗi hắn tay dài chân dài, vừa mặc vào là rách. Thôi, cần về gấp nên hắn cũng không mua lại cái khác. Lúc này, bạn hắn vẫn nức nở sau lưng. Hắn hỏi, hắn dỗ, hắn xin lỗi, hứa hẹn, nhưng bạn hắn cũng không chịu nói là tại hắn. Hắn cũng chịu vậy.
Trên đường mưa, gió từng luồng, lạnh cắt da. Tay hắn run run, hàm hắn thì đập vào nhau cộp cộp. Bạn hắn cũng lạnh, nhưng cố ngồi yên. Hắn nhìn lại thì thấy bạn hắn đã ngủ ngon lành trên yên sau. Mưa, đường ướt, tầm nhìn không tốt nên hắn không dám chạy nhanh dù ước mơ lớn nhất lúc này là phòng về nhà càng nhanh càng tốt. Bạn hắn tỉnh lại, chỉ cho hắn một con đường ngắn hơn, ít xe hơn để cả hai có thể tránh được vụ kẹt xe trước mặt.
Hắn quay lại hỏi thêm một lần nữa về chuyện nước mắt. Bấy giờ thì bạn hắn cũng chịu trả lời hắn. Thì ra là bạn hắn sợ phải đi xe buýt một mình, sợ phải gặp con người kia. Chỉ thế thôi. Thế thôi cũng có nghĩa là tại hắn, tại cái lỗ tai của hắn. Thôi thì tạm quên chuyện đó, hắn còn có một vấn đề lớn - đồng hồ xăng của hắn đang tụt dần về chữ E. Thế là hắn dùng nốt chút sức tàn lực kiệt của cái xe mà chạy tới trạm xăng, may mà kịp. Lúc đổ xăng, hắn mới bỏ áo mưa ra. Lúc này bạn hắn trông mới tươi tỉnh trở lại. Xăng đầy, tiếp tục đoạn cuối của con đường về nhà.
Tối
Về tới nhà, chả muốn học nhưng chỉ còn mấy ngày nữa thôi nên hắn cố tận dụng nốt. Hắn ăn no rồi lăn ra ngủ. Ấy ấy của bạn hắn nhắn tin "hỏi thăm", đúng là... Hắn reply 1 tin rồi chị gia sư của hắn đến. Hắn quay lại học.
Hôm nay hắn ôn lại mấy bài trước rồi học thêm bài hóa। Thời gian không còn bao nhiêu mà bài vở còn nhiều quá. Có lẽ ý định kết thúc chương trình phổ thông trong năm nay của hắn không thành sự thật được rồi. Sau khi học, hắn kết thúc một ngày dài bằng những dòng blog...
Trong bài chúng tôi có sử dụng hình ảnh từ blog mushroom

Read more...

Thứ Năm, 22 tháng 10, 2009

Tháng 10 của tôi

Mình bắt đầu ngày đầu tiên của tháng 10 bằng những gam màu sáng. Thức giấc cùng làn hơi lành lạnh và ẩm ướt của trận mưa dài của Sài gòn hồi đêm, quần short vàng và áo pull đỏ, mình bước ra công viên.Cỏ, hoa và lá ngoài công viên còn loang loáng nước óng ánh dưới ngọn đèn vàng, bài tập sáng nay lần đầu tiên tập với thảm trải và những động tác cho cơ bụng, thật thú vị...
Con gái hân hoan đến trường, con gái đang vui mừng với chức danh mới mà cô giáo giao phó. Dạo này, con gái đi học về là vui lắm, khoe những điểm 10 đỏ chót. Việc học hành của con mình ít khi phải lăn tăn, nhất là điểm kiểm tra chất lượng đầu năm thật đáng để tự hào... Tháng 10, mình có những ngày thật đặc biệt. Con gái tròn 8 tuổi và sinh nhật chị gái mình. Trưa nay, đang ngồi mơ màng với nhạc thì người đưa quà tới. Món quà ông xã gửi đến sớm nhất cho con gái nhân dịp sinh nhật. Chiếc va li "hard trolley case" màu tím hồng với hình những cô công chúa kiều diễm thật dễ thương, con gái chắc khoái chí lắm đấy. Còn mình thì có một đôi sandal thật vừa vặn. Ông xã tuyệt vời...
Sáng tháng 10, ngồi nhâm nhi từng muỗng cà phê sữa sánh sánh với bạn ở quán quen thuộc, bạn bảo "tiết trời này chỉ đi chơi là thích". Ừ, Sài Gòn tiết trời này thích thật nhưng lại thương những người dân vùng bão lũ miền Trung...
Nhớ năm ngoái khi Yahoo 360 còn "thở", mình viết một entry cho tháng 10 dài như mật ngọt, năm nay, thứ mật ngọt ấy từ ngọt nồng chuyển qua ngọt dịu. Những cảm giác nhè nhẹ thanh bình cứ tan chảy ngày qua ngày như thế, để đôi lúc trước công viên lộng gió, mình nhắm mắt và tận hưởng từng dư vị và âm thanh của cuộc sống, thật tuyệt vời.
Tháng 10, mỗi người có những xúc cảm cho riêng mình trong những ngày này. Với một người đàn bà ngoài 30 như mình, ngọt ngào là những bình an vỗ về, nâng niu chia sẻ của ông xã, từng cung bậc cảm xúc mà cuộc sống đem lại, những khoảnh khắc ấm áp thân thương bên gia đình, những vòng tay ôm siết của con gái ngồi sau lưng mỗi ngày đưa và đón bạn đến trường. Là những vui cười sau những bộ phim hay khi mình đi relax cùng đồng nghiệp ngoài rạp, vài thời khắc ngồi cùng cô bạn thân thưởng thức cà phê và nói về những trải nghiệm cuộc sống hay những nụ cười rạng rỡ bên bạn bè khi máy hình đưa lên bấm "tách tách"...
Chỉ là như thế và đơn giản có thế cho tháng 10 yêu thương...
watersgn_vn@hotmail.com.

Read more...

Tháng 10 và ngày sinh nhật đặc biệt

Có những lúc tôi chỉ ước mình có một đôi cánh để bay ngay tới bên cạnh những người mà tôi yêu thương vào những thời khắc quan trọng nhất... Và lúc này đây, hình ảnh của họ đang tràn ngập trong tâm trí tôi - những hình ảnh thật đẹp đẽ, lung linh và ấm áp .... Tháng 10 sắp qua đi, và những ngày sinh nhật - không - có - tôi bên cạnh họ cũng đã qua đi. Nhưng hơn lúc nào hết, tôi thấy mình gần bên những yêu thương của tôi mà không cần quan tâm tới sự khác biệt quá lớn về không gian và thời gian đang tồn tại giữa chúng tôi... Tôi yêu họ!
7- 10 Mẹ thân yêu của con... Sẽ là muộn khi con để dành để nói những lời này vào những ngày cuối cùng của tháng, khi sinh nhật mẹ đã qua đi, nhưng thực sự con ao ước mình đang được nằm gọn trong vòng tay yêu thương rộng lớn của mẹ, được mẹ vỗ về, và được tô lên đôi môi chẻ thật xinh của mẹ màu son mà con hằng yêu thích... Mỗi năm khi đến sinh nhật mẹ, con lại đi lùng tìm những màu son thật đẹp - mặc dù không có màu son nào có thế đẹp bằng màu hồng tự nhiên trên môi mẹ, và tìm kiếm những mùi hương thơm nhất - mặc dù không gì có thế sánh với Hương thơm của mẹ, gói lại thật xinh, thật đặc biệt, để trước cửa phòng và khiến mẹ bất ngờ trước khi đi ngủ... Năm nay có lẽ mẹ của con đã có một sinh nhật xa nhà, nhưng con tin mẹ vẫn sẽ cảm nhận được tình cảm gần gũi thân thương của mọi thành viên trong gia đình hướng về mẹ như một món quà giản dị và ý nghĩa nhất... Chúc mừng sinh nhật mẹ, tình yêu lớn nhất đời của con.....
17-10 Hiên em, chị em mình đã gắn bó với nhau qua bao nhiêu lần sinh nhật em rồi nhỉ, chị cũng không nhớ nữa... chỉ biết là chị càng ngày càng yêu mến đứa em bé nhỏ rất cá tính và giàu tình cảm của chị mà thôi... Năm nay, chị không thể ở bên và nhìn em mỉm cười hạnh phúc khi bóc gói quà chị hay giấu đến Oh mới đưa cho em nữa rồi... Nhưng em đừng buồn, chị sẽ để dành món quà sinh nhật đặc biệt nhất cho em ngày chị trở về, mong sẽ lại nhìn thấy nụ cười trắng xóa và sự quan tâm thầm lặng mà em vẫn dành cho chị trong 8 năm qua... Chị cám ơn em nhiều lắm - vì tất cả những gì em đã dành cho chị... sẽ mãi là người chị tốt của em, cô bé ạ... Sinh nhật vui vẻ nhé em, dù lời chúc chị dành cho em có chút muộn màng...
27-10 Kưng yêu của tao ơi... hôm nay đã là một ngày thực sự hạnh phúc và ấm áp với kưng, đúng không nào... Tao không nói nhiều đâu nhé, bao nhiêu tình cảm tao đã gửi hết cho kưng - bằng một cách đặc biệt , và nhờ - một người đặc biệt rồi... Cảm ơn người ấy nhiều nhiều :) Yêu kưng nhiều lắm ngọt ngào của tao ạ... Sẽ lại được cùng kưng lang thang và tí tởn bên nhau quên hết thời gian như ngày xưa, một ngày không xa... One more time... Happy Birthday to my sweetest friend....
10-10 Này này con bạn hâm đơ của tao, cái ngày này là sinh nhật vớ vẩn và chuối nhất trong tháng 1O đặc biệt của tao đấy, mày biết rõ vì sao mà, hahaha... Chẳng ai chiều mày hơn tao đâu, năm nào cũng phải nhớ để mà chiều chuộng và chúc mừng mày tới hai lần liền, mày là tai quái lắm cơ hihi . Nhưng mà dù sao thì mày cũng đáng yêu lắm, nên tao vẫn chúc mày sinh nhật rởm vui vẻ bên chàng nhé hihi, muốn có quà thì đợi đến 18-2 nghe chưa ^^ Yêu mày lắm con bạn ct của tao ạ :))
Someone : Chúc mừng sinh nhật anh :) Mong anh luôn hạnh phúc bên một nửa yêu thương thực sự của mình ^^ !
Cuối cùng, xin chúc tất cả mọi người sinh nhật trong tháng 10 sẽ có những ngày sinh nhật thật đặc biệt, ý nghĩa và ấm áp...
Sẽ có một list sinh nhật đặc biệt trong tháng 11 nữa dành cho những người bạn đặc biệt của tôi ^^
Và tất nhiên, sau đó sẽ là nghĩa vụ của các bạn khi Tháng 12 tới - hihihi - các bạn biết rồi đấy ;)
Yêu thương - - - - - - - rất nhiều, đặc biệt là lúc này ^^ !
Prev: Cuối tuần rồi ^^

Read more...

chat

hinh anh que huong



  © Blogger templates ProBlogger Template by Ourblogtemplates.com 2008

Back to TOP