CƠ HỘI EM HÃY GIỮ CHO RIÊNG MÌNH
Tháng 4 rồi. Vậy là đã gần qua cái mùa xuân ngày đầu tôi gặp em, và trời sài gòn đang giao mùa giữa cái nắng không thể chê vào đâu được thêm vào đó là những cơn mưa đầu mùa làm cho cái cảm giác không có em bên cạnh thật là niềm trống vắng đối với anh, chỉ hơn 1 năm nữa anh sẽ đi du học ở Australja rồi nên cái ngày ước mơ xây dựng gia đình hạnh phúc có anh và em thật trở nên xa vời, mặc dù nó có thể thay đổi được nếu anh có cơ hội được giải thích với em, nhưng cái cơ hội đó em hãy giữ cho riêng mình em nhé vì anh cũng đã quá mệt mỏi trong những tháng ngày qua rồi, đây là những lời tâm sự từ trái tim anh trước khi xa Việt Nam và đi tìm tương lai cho riêng mình, dẫu biết em không còn ở bên cạnh anh
Người ta thường nói: "Một năm bắt đầu bằng mùa xuân, đời người bắt đầu bằng tuổi trẻ". Nhưng đối với tôi nó thật là đặc biệt khi tôi gặp em.Mùa xuân cũng là những chuỗi dài mới mẻ. Bắt đầu là học sinh, cấp 1 rồi đến cấp 2, cấp 3. Rồi một tân sinh viên. Sau đó là đến khi tôi có kết quả thông báo được đi du học,Cuộc đời đã có biết bao thay đổi với mỗi mùa xuân đã đi qua. Đời ta còn thay đổi hơn vì mùa thu như một sự gắn kết, gắn kết con người ta lại với nhau,

Không còn những đám mây lang thang mùa hạ, trời không cao và rộng rãi nữa. Mùa xuân bình lặng. Qua những ồn ào nào nhiệt của mùa xuân sum vầy, mùa hạ nắng rực hay mùa đông lạnh tê lòng. Mùa xuân thật đặc biệt.
Giờ chỉ còn lác đác vài cánh chim trời. Chim cũng bay mỏi cánh, con người ta cũng chồn chân, muốn tìm cho mình chỗ ẩn náu, tìm cho mình một tổ ấm riêng. Tuổi trẻ, tiền bạc hay danh vọng rồi cũng tiêu tan. Những vật ngoài thân rồi cũng sẽ mất, con người ta chợt nhận ra mình cần một cái gì vững chắc. Đó là lúc nhận thức được tuổi trẻ đã, đang và sẽ qua đi, hạnh phúc hay khổ đau đều đã nếm trải. Mệt mỏi và cô đơn vì những lo toan cơm, áo, gạo, tiền... người ta cảm thấy cần lắm cái gọi là mái ấm. Và mỗi người gắng sức tìm một nửa của riêng mình, để cùng nhau xây tổ ấm.
Mùa xuân là cái nắm tay nhẹ nhàng, nụ cười còn e ấp. Là cùng nhau dạo bước trên những con đường lá vàng rơi, lãng mạn và ấm áp. Là những tất bật của xem ngày trạm ngõ, ăn hỏi rồi đến một đám cưới hạnh phúc. Là những tấm thiệp mời, là những lần tụ họp rồi tổng kết những bè bạn có nơi có chốn. Là lúc ta nhìn lại mình. Có chút sốt ruôt, có chút chờ đợi ngày tình yêu của mình.
Còn gì đẹp hơn ngày ta bên nhau. Ngày tất bật tìm địa điểm đẹp chụp ảnh cưới. Là khoảnh khắc đẹp nhất của cuộc đời, ngày mình có nhau.
Mùa xuân, mùa ghi dấu hay cho ta biết cái tình cảm thật sự, vĩnh cửu. Là mùa ta tìm thấy nhau, cùng nhau xây đắp hạnh phúc.
Tuần trăng mật mùa xuân, mình thêm hiểu nhau, mình nhận ra cái lẽ sống không thể thiếu nhau. Rồi về với thực tại, gặp gỡ bạn bè, lại mặt họ hàng hai bên gia đình. Là những lời ấm áp, tình cảm của bề trên với cô dâu, chú rể. Mình càng thêm yêu cái truyền thống gia đình đẹp đẽ của người Việt: gia đình bao giờ cũng là cái gốc.
Mùa xuân, em và anh đều biết chúng mình cần gì. Nguyện cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, mình vững bước bên nhau để xây dựng tổ ấm, để chờ tiếng trẻ thơ bi bô, nuôi dậy và chờ đợi ngày con khôn lớn - ngày mùa thu, ngày đại gia đình mình sẽ có thêm gia đình nhỏ nữa.
Mình nguyện bốn mùa gắn bó để luôn ấm áp trong tình yêu thương, để cùng nhau vượt qua tất cả. Cám ơn mùa xuân, mùa tình yêu và hạnh phúc, mùa em tìm thấy anh, anh tìm thấy em và mình tìm thấy nhau.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét